Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2009

Violet

Bài thơ "Anh hãy trở về" là những thổn thức của 1 trái tim yêu thương bỏng cháy! Dẫu biết là vô vọng anh hãy trở về "trong giấc mơ em" thôi, người phụ nữ vẫn níu kéo! Năm tháng trôi qua, người phụ nữ nhận ra nguyên nhân của sự đổ vỡ, một nguyên nhân bản năng phái đẹp, rất thánh thiện:

"Chỉ mình em có lỗi, chỉ mình em
Vì đã vội buông anh ra quá sớm
Vì vẫn sống trái tim đầy kiêu hãnh..."

Người yêu của cô đã không nhận ra vẻ đẹp của niềm kiêu hãnh cần có ở nữ giới, đã giết chết thơ ngây...

T/Y cần sự kiêu hãnh, nhưng kiêu hãnh quá cũng sẽ
đánh mất T/Y !

(Thế đấy, niềm kiêu hãnh như ...)




ANH HÃY TRỞ VỀ


Anh hãy trở về trong giấc mơ em

Dẫu trong mơ anh không còn như ảnh

Anh một thuở như cuộc đời như chim, như nắng

Như tuổi thanh xuân hạnh phúc vô bờ.


Anh bây giờ đã ở rất xa

Khoảng cách bao la xoá nhoà hình dáng

Chỉ còn lại trong tim nắm tro tàn ảm đạm

Chẳng thể nào cháy lửa nũa đâu anh.


Chỉ mình em có lỗi, chỉ mình em

Vì đã vội buông anh ra quá sớm

Vì vẫn sống trái tim đầy kiêu hãnh

Ôi lòng thèm khát chẳng thể nào nguôi...


Anh hãy trở về trong giấc mơ em

Dẫu trong mơ anh không còn như ảnh

Anh một thuở của cuộc đời như chim, như nắng

Như tuổi thanh xuân hạnh phúc vô bờ.


Vì năm tháng đổi thay em bây giờ đã khác

Hát khác xưa rồi, và khóc cũng khác xưa

Em đã khác xưa rồi, em đã khác xưa

Ôi cuộc đời sao trôi nhanh quá!

Em đã già đi anh không nhận ra nữa

Hay là anh có nhận ra chăng?


Em không cầu xin tha thứ nơi anh

Cũng chẳng thề nguyền những điều vụng dại

Nhưng em tin nếu anh quay trở lại

Nếu anh còn nhận được ra em



Những bực tức nhau ta sẽ nguôi quên

Ta sẽ lại bên nhau sóng bước

Ta sẽ khóc như chưa bao giờ được khóc

Mà chỉ hai ta mới hiểu vì sao.






Không đề




Em nhớ lại chuyện ngày quá khứ

Khúc hát ngây thơ một bài thiếu nữ

"Ngôi sao cháy bùng trên sông Nhêva

Và tiếng chim kêu những buổi chiều tà"


Năm tháng đắng cay hơn, năm tháng ngọt ngào hơn

Em mới hiểu bây giờ anh có lý

Dù chuyện xong rồi, anh xa cách thế

Em hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa.



Lớp trẻ lớn lên giờ lại hát theo ta

Lại nhắc lại vị ngọt ngào thuở trước

Vẫn sông Nhêva chiều tà ánh nước

Nhưng nghĩ cho cùng họ có lỗi đâu anh?

Bằng Việt dịch



CtrlZOU

Không có nhận xét nào: